Có người bảo tôi rằng đồ ăn ở đây tệ lắm không ngon đâu...bla bla... nhưng tôi không bao giờ tin vào những câu nói đó vì chính tôi không phải ai khác là
người thường trực và ăn những món ăn đó. 6 tháng
không biết là quãng thời gian dài hay
ngắn nhưng thực chất chưa bao giờ tôi thấy chán món ăn ở đây. Thay vì chán mà tôi thực sự cảm thấy nghiền hì hì.
Uk thì
hương vị không giống VIỆT nhưng các bạn nên hiểu mình đang đi
tìm tri thức mình đang sống và học tập tại một vùng đất khác. Tại sao chúng ta
vẫn ăn mà không thể bỏ chê. Mình không nói là chúng ta không được chê vì có những món chúng ta không hợp khẩu vị nhưng chúng ta cũng phải công nhận những gì người ta đã cố gắng làm
cho mình. Ừ thì mình mất tiền mình có quyền nhưng tất cả đều có một cái ngưỡng, nó được gọi tên là giới hạn.
Tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng: dừng chê mà hãy làm so sánh về đồ ăn của trường mình đang học với những trường Anh ngữ khác tại Cebu.
Cái gì cũng có giá nếu mình muốn thay đổi cuộc đời thay đổi số phận thì hãy cứ chấp nhận, hãy cứ hòa nhập. Luôn đặt câu hỏi với mình rằng: TẠI SAO? Tại sao người ta làm được, ăn được mà mình lại không? Muốn thành công thì tự mình phải vượt qua thử thách.
Nói vậy
chứ các bạn cùng ghé thăm quang cảnh giờ ăn tại Học viện Anh ngữ CIA nha J.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét