Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

CIA dưới cái nhìn của học viên Trúc Lan

Ngày 20/02 tôi chính thức có mặt tại Cebu. Tất cả đã được chuẩn bị khá chu đáo khi tôi đi, từ sự chỉ dẫn cách đi và cách “ transfer “. Tuy nhiên tôi ngạc nhiên và shock với nhiều cái mới lạ khi đến sân bay Cebu. Mọi thứ không hề như tôi tưởng, nó không đẹp và không hào nhoáng giống như từ mà chúng ta gọi “ nước ngoài”.  Đường về CIA gần mà lại thành xa thật đấy.Tôi phải chờ gần 20 phút trên xe. Bánh xe không hề nhúc nhíc hay di chuyển chỉ vì ngày tối đến đúng vào ngày Cebu bị tắc đường nghiêm trọng. Phố xá rợp bóng xe ô tô. Ừ thì cũng bình thường nhưng tắc đường gê quá. 
Trên đường về cô bé quản lí kể cho tôi nghe về hoạt động của trường. Ngày tôi đến cũng trùng với ngày đi làm tình nguyện. Nhìn thấy các bé đi trên đường trông thật là đến khổ. Nghĩ trong đầu tôi quyết định phải đi từ thiện khi tôi học ở đây.
Đến CIA, tôi lại biết bị ở khách sạn vì Domitory bị full phòng. Mọi người nói ở đó thích hơn vì tôi có thể ra ngoài mà không bị kiểm soát giờ giấc giống như ở trong trường. Thoạt đầu tôi không hiểu tại sao lại vậy, nhưng rồi tôi mới biết quy định giờ giới nghiêm là như thế nào. Tuy bị ở ngoài, cảm giác rất bất ngờ nhưng tôi cũng thấy khá yên tâm bởi cách bởi cách chăm sóc của Lan Anh.
Sau đó tôi được chuyển vào Dormitory. Đến đây tôi được quen và biết rất nhiều người, tôi được ở cùng với 2 bạn đến từ 2 quốc gia khác nhau( Nhật và Đài). Họ khá thân thiện và hòa đồng, tuy nhiên chẳng hiểu sao rất khó để tôi có chung nhịp đập. Chắc có lẽ không cùng ngôn ngữ, tiếng Anh của tôi lúc này thì chỉ bập bẹ mà thôi. Thế rồi tôi được gặp các bạn Việt Nam đang cùng học tập tiếng Anh tại CIA, đúng là chỉ có người mình mới hiểu được người mình mà thôi. Tôi cũng đã được nhận nhiều sự giúp đỡ từ họ. Lúc này tôi thấy đỡ nhớ nhà và nhớ con nhiều. Tôi thấy hài lòng vì CRO và phòng ốc ở đây. Tuy nhiên về điều kiện vật chất, tôi thấy cần bổ sung thêm ghế đá dọc tường vì Wifi của kí túc xá khi ở trong phòng là rất yếu nên khi muốn sử dụng chúng tôi phải xuống dưới ngồi. 
Chính vì vậy nên tạo ra một sự thiếu. Quả thật khu vực bờ hồ( bể bơi) có ghế nhưng tôi không thể qua đó chỉ vì sự ồn ào của các bạn học viên. Và cũng có khi vì những câu chuyện riêng tư, thầm kín.
Về con người ở CIA: tôi vô cùng hạnh phúc, hài lòng với sự tận tình, vui vẻ của hệ thống giáo viên ở CIA và cả bộ phận văn phòng, bảo vệ ... Sự hoà đồng và nhiệt tình của họ khiến tôi cảm thấy khá ok.
Về đồ ăn thức uống, quả thực chẳng giống với hương vị Việt Nam một chút nào. Thật lòng mà nói đối với tôi, tôi không thể thích ứng được với thức ăn ở đây nên tôi không bàn tới.
Về chất lượng dạy học thì với tôi cũng khá ok. Đến đây tôi có cơ hội nói, giao tiếp và sử dụng tiếng Anh nhiều hơn. Môi trường học tập tốt chỉ cần xác định mục tiêu rõ ràng thì bạn có thể tiến bộ rất nhanh.
Quản lí người Việt. Chúng tôi được nhận sự giúp đỡ rất nhiều từ 2 đồng chí Thùy và Lan Anh. Họ rất nhiệt tình và giúp đỡ các bạn người Việt ở đây rất nhiều.Đối với Lan anh thì tôi thấy cô bé ấy rất nhiệt tình, dễ gần dù thỉnh thoảng khá trẻ con.
CIA có kỷ luật khá nghiêm túc và bản thân mình, tôi cũng không thích ứng được với kỷ luật đó. Chắc có lẽ tôi đã quá lâu không đi học nên kỷ luật nghiêm khắc làm tôi thấy ngộp.
Tuy nhiên: Mong là sẽ có cơ hội tiếp tục học ở Cebu và CIA!

Nếu trước khi bạn quyết định đi du học hay làm bất cứ điều gì hãy nhớ: xác định rõ mục tiêu của mình. Mình cần và nên làm gì. 

Buffet trái cây tại Học viện Anh ngữ CIA ngày 15/11/2017

Lễ hội trái cây lần thứ 14 vừa diễn ra vào ngày 15/11 vừa qua tại  Học viện Anh ngữ CIA   thu hút được khá nhiều các bạn học viên tham dự. ...