Kết thúc một tuần học đầy
vất vả và căng thẳng mấy anh chị em chúng tôi lại quây quần bên nhau và tâm sự.
Chủ đề sôi nổi nhất mà chúng tôi thảo luận là món ăn việt. Nhưng tôi phải cộng
nhận món ăn Việt Nam mình đa dạng thật. chỉ với một loại rau củ thôi nhưng
chúng ta có thể tạo ra rất nhiều món khác nhau, nào là luộc, xào, nấu canh… Nhắc
tới đây thôi mà tôi cảm thấy nhớ nhà quá, nói chung là “thèm”, “thèm” cái hương
vị quê nhà, “thèm” các món ăn của mẹ.
Chính lúc này trong đầu
chúng tôi lóe ra một ý tưởng: nấu món ăn Việt.
Đã rất nhiều lần chúng
tôi có ý định này nhưng chưa bao giờ làm được, tuần thì ngại, tuần thì bận… kết
cục là khỏi ăn luôn. Nhưng lần này nghe có vẻ khả thi hơn ^-^,
Sáng hôm sau chúng tôi
tập trung nhau lại để bàn nhau là nấu món gì. Chọn đi chọn lại chỉ có món lẩu
là dễ nấu nhất, thế là chúng tôi quyết định chọn món này. Mấy chị em gái chúng
tôi được các anh giao cho mua đồ còn các anh thì nhận ở nhà sẽ nấu.
Trường học viện Anh ngữ
CIA nằm giữa trung tâm thành phố Cebu và một điều quan trọng hơn là nếu bạn muốn
mua đồ bạn chỉ cần bỏ ra 10 phút ra siêu thị. Ngoài chất lượng giảng dạy tốt
thì đây cũng là một trong những điểm mạnh mà CIA có. Chúng tôi mua các loại rau
củ quả và gia vị cần thiết cho món nẩu: mùng tơi, rau cải, nấm… xuất phát từ lúc 5h chiều nhưng tới 6h30 tối gần
như đã chuẩn bị xong hết mọi thứ. Số lượng người làm đông nên mọi việc được giải
quyết rất mau lẹ, mỗi người một nhiệm vụ người thì nhặt rau, người thì rửa, người
thì nấu… thoáng cái đã xong. Chúng tôi
ngồi quây quần thành hàng dài, tiếng nô đùa ríu rít hết cả khu vực nhà ăn.
Tuy món ăn đơn giản chỉ
có rau với mì tôm quê nhà nhưng hầu hết trong lòng mỗi người học viên chúng tôi
cảm thấy sung sướng vô cùng. Mọi người vừa ăn vừa cười nói vui vẻ. Nghĩ lại cái
cảnh tụm năm tụm bẩy vào cùng một cái nồi mà làm tôi cảm thấy vừa vui mà vừa nhớ
lại kỉ niệm thời đại học. Đúng là cái cảm giác khó thể diễn tả thành lời.
Trước kia, khi quyết định
đi du học Philippines tôi nghĩ chắc chẳng có cơ hội để ăn món Việt đâu nhưng
suy nghĩ ấy đã thay đổi. Bây giờ nếu chúng tôi muốn ăn chúng tôi có thể nhờ chị
quản lí tạo điều kiện giúp đỡ. Thật là may nắm khi tôi đã chọn trường Anh Ngữ
CIA làm nơi phát triển kĩ năng tiếng Anh của mình. Tôi cũng tin chắc chẳng có
một trường Anh ngữ nào ngoài CIA cho bạn nấu ăn và có cảm giác thân thiết như một gia đình như thế này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét